Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2014

[Fic-Trans] Jealousy and Love (Chap 1)

Source: http://kanata48.wordpress.com/2013/06/25/jealousy-and-love-chapter-1-12182012-atsuminakojiyuu-and-mayuki/
Author: kanata
Rating: T
Trans: hina-chan
Edit: dê-kun
Couples: Atsumina, lượn qua là Kojiyuu và Mayuki
Warning: Fic thuộc thể loại yuri (girl love). Nếu bạn thấy không thoải mái với thể loại này có thể rời trang, xin đừng để lại comment khiếm nhã trong blog. Xin cảm ơn đã ghé thăm blog. Chúc các bạn đọc fic vui vẻ.



Tên tôi là Takahashi Minami. Tôi là một idol. Bạn đã bao giờ nghe nói về AKB48 chưa? Vâng… Tôi là một thành viên của nhóm đó. Tôi là Captian của team A. Và Ace của team tôi là Maeda Atsuko. Tôi thực sự yêu cô ấy nhưng tôi không thể nói ra điều đó… Vì tôi không muốn mất đi cô ấy và tình bạn mà chúng tôi có.


“Okay, đó là tất cả cho ngày hôm nay”

“Cảm ơn rất nhiều~”.

Chúng tôi vừa hoàn thành bài luyện tập ngày hôm nay. Yuihan tiến về phía tôi

“Takamina-san, hôm nay em về nhà với chị được không?”

“Chắc chắn là được rồi, sao lại không chứ? Chúng ta nên kiếm một cái gì đó để ăn” tôi trả lời.

“Hai~” Yuihan trả lời với một nụ cười.

Tôi đợi Yuihan trong khi em ấy sắp xếp đồ đạc của mình. (P/s: Takamina và Acchan luôn về nhà cùng nhau nhưng hôm nay cô lùn của chúng ta lại quên khuấy mất vì cô đã quá mệt mỏi và đói bụng sau những bài tập luyện )

“Bye Bakamina~” Yuko vẫy tay với tôi.

“Yuuchan! Đừng gọi tên Captian của chúng tớ như thế!” Haruna thét lên với Yuko và đập nhẹ vào đầu cô.

Tôi thấy cặp đôi này thật buồn cười. Haruna và Yuko đang thực sự hẹn hò với nhau… Đôi khi tôi cảm thấy rất ghen tị với họ… Ước gì tôi có đủ dũng khí để tỏ tình với Atsuko giống như cái cách mà Yuko tỏ tình với Haruna.

“Hai~” Yuko nói trong khi bám dính vào người Haruna

“Gomen ne~ Takamina… Em biết là Yuko sẽ như thế nào…mỗi khi cô ấy trở nên phấn khích mà” Haruna xin lỗi

“Phấn khích?” Tôi hỏi.

“Bọn chị sẽ đến cửa hàng ramen mới mở gần đây~” Yuko nói. “Chúng ta đi thôi Nyan-Nyan~ tớ đói quá rồi”

“Chị sẽ gặp em vào ngày mai để ghi âm cho no3b nha Takamina” Haruna nói trước khi bị kéo đi bởi chú sóc đang đói meo của cô

“Yeah…” tôi nói phong long.

“Xin lỗi vì đã để chị đợi Takamina-san!” Yuihan nói trong khi đi về phía tôi.

“Nah… Không sao đâu… Chúng ta hầu như rất ít khi có cơ hội đi ăn với nhau , với cả gần đây chúng ta cũng chẳng hề nói chuyện bởi vì lịch trình của cả hai đều kín mít” (P/s: Cô lùn vẫn không nhớ gì về Acchan)

“….. Takamina-san!!” Yuihan nhảy vào tôi

“H-hai?” tôi lo lắng hỏi.

“Chị thật là tốt~”

(P/s: Họ đang ở trong một tình huống rất kỳ lạ… Cả hai người đều không nhận ra điều đó… Khi tôi nói kỳ lạ, cho phép tôi giải thích một tí: Yuihan nhảy vào Takamina, Takamina bị ngã và bây giờ Yuihan đang nằm trên người của Takamina. Và kết quả là? Vâng: một Acchan ghen tuông:3)

“Minami?” Acchan tiến về phía họ và hỏi Takamina. “Cậu đang nằm ở cái vị trí khỉ khô gì thế?” Từ người Acchan tỏa ra một luồng khí rất là tăm tối (lưu ý: Một Acchan đang ghen thì không tốt đâu, tốt nhất là cô lùn nên xin lỗi đi nhé)

“A-acchan?” tôi nói với một giọng sợ hãi. *Không ổn rồi* tôi nghĩ.

“Yuihan… có thể rời khỏi người chị trước khi có một cô nàng tsundere nổi điên lên đánh chị không?” tôi hỏi Yuihan.

“A-ahhh…gomen ne~” Yuihan rời khỏi người Takamina và giúp cô ấy đứng lên.

“Minami~” Acchan nói bằng một giọng nguy hiểm. “Cậu vẫn chưa giải thích cho tớ biết đấy”.

“Umm…” là tất cả những gì mà the Captain của chúng ta có thể nói.

“Atsuko-san… Đó là lỗi của em… Chị đừng trách Takamina-san” Yuihan giải thích và nháy mắt với Takamina mà không để cho Acchan thấy điều đó. (lưu ý: Takamina thấy Yuihan nháy mắt với cô~ Cô thấy nhẹ nhõm khi mà cô nàng tsundere của chúng ta – Acchan, đã bình tĩnh lại sau khi Yuihan của chúng ta giải thích rõ ràng)

“Cảm ơn Yuihan” tôi thì thầm đủ lớn chỉ để Yuihan nghe khi Acchan bình tĩnh lại.

“Không có gì~” Yuihan thì thầm lại.

“Ne~ Minami~” Acchan kêu.

“Hmm?”

“Chúng ta đi ăn nào~” Acchan nói.

*Oh… Tôi hoàn toàn quên mất Acchan, nhờ ơn mày đó cái bụng đói ngu ngốc của tao!* “Umm…” tôi nhìn Acchan và Yuihan.

“Gomen!” Tôi chắp tay lại và cúi đầu. “Tớ đã đồng ý về nhà với Yuihan hôm nay rồi!” tôi xin lỗi

“Ehhh? Cậu bỏ tớ một mình à?” Acchan bĩu môi. “Tớ sẽ mời cậu ăn salad vào ngày mai!”

“Tớ đã đồng ý về nhà với Yuihan rồi”. Tôi nhìn Acchan với đôi mắt cún con.

*Awww… Mình không thể nói không khi Minami trưng ra đôi mắt cún con ấy* Acchan nghĩ. “Nếu cậu đến chỗ tớ vào ngày mai thì tớ sẽ tha thứ cho cậu về việc ngày hôm nay” Acchan nói vào tai của Takamina. Takamina chỉ gật đầu và Acchan mỉm cười với Takamina và bỏ đi. (lưu ý: Acchan vẫn đang ghen với Yuihan. Đôi khi cô ấy là một tsundere rất đáng sợ…) 

Yuihan quay sang Takamina sau khi Acchan biến mất khỏi tầm mắt và mỉm cười. “Chúng ta nên đi tìm thứ gì đó để ăn nha?” 

“Yeah…” tôi nói. *Ippon! Mình sẽ chiếm lấy Takamina cho riêng mình* Yuihan nghĩ.

Họ đi đến một quán cafe gần đó để ăn tối và sau khi ngồi vào chỗ và gọi món ăn, họ bắt đầu nói chuyện và thấu hiểu nhau hơn. Sau khi ăn, Takamina kêu tính tiền. Người phục vụ đưa hóa đơn cho Takamina và khi Takamina chuẩn bị đưa tiền cho người phục vụ thì Yuihan nói với Takamina “Tối nay em sẽ trả”. Yuihan lấy ví của cô ra.

“Thôi… Để chị trả cho” Takamina nhanh chóng nói và đưa tiền cho người phục vụ. Họ đã bắt đầu tranh cãi với nhau ai là người sẽ trả tiền cho bữa ăn tối này và cuối cùng thì Takamina cũng thắng.(lưu ý: điều đó mất khoảng 15’ để giải quyết… Takamina rất manly nói rằng cô sẽ trả tiền cho bữa tối~)

“Chị sẽ đưa em về… Bây giờ cũng trễ rồi” Takamina nói với Yuihan.

Yuihan vẫn còn phàn nàn về việc Takamina trả tiền và cô dừng lại khi cô nghe Takamina nói rằng sẽ đưa cô về nhà.

“Yuihan…?” 

“Takamina-san~” Yuihan ôm Takamina và hôn lên má Takamina “Chị thật tuyệt vời~”

Takamina choáng váng khi Yuihan hôn cô và những điều đó làm cô đỏ mặt.

“Nhưng em nghĩ nhà của chị ở đường khác phải không?” Yuihan hỏi với cái đầu nghiêng sang một bên nhìn rất kawaii. (lưu ý: Yuihan vẫn chưa buông tha cho cô lùn)

“Không sao đâu… Chị sẽ đưa em về, nhà em cũng không xa lắm. Chị không thể để em về nhà một mình muộn thế này vào ban đêm…lỡ có chuyện gì xảy ra thì sao?” Takamina nói trong khi mặt vẫn đỏ vì hành động của Yuihan trước đó.

*Takamina lo lắng cho mình~* Yuihan nghĩ.

“Okay…” Yuihan đồng ý

Sau 20’ đi bộ cuối cùng họ cũng đến nhà Yuihan.

“Cảm ơn vì đã đưa em về nhà Takamina-san~” Yuihan nói. 

“Yeah… Không có gì” Takamina nói.

Trên đường về nhà Yuihan, cả hai người họ không nói một lời nào ngoại trừ suy nghĩ của Yuihan và Takamina… Yuihan cảm thấy rất vui vì Takamina đã đưa cô về nhà và trả tiền cho bữa tối, còn cô lùn của chúng ta thì mặt vẫn còn đỏ kể từ khi Yuihan hôn cô. Cuối cùng thì hai người cũng tách ra và nói lời tạm biệt với nhau.

“Con về rồi đây~” Yuihan hét lên. “Quên mất tiêu hôm nay bố mẹ không có nhà…” Yuihan trở về phòng và tắm rửa. Cô nhảy lên giường sau khi tắm xong và nhìn vào hình ảnh trong điện thoại khi cô chụp chung với Takamina

*Một ngày nào đó… Em sẽ khiến chị trở thành của em* cô nhìn vào hình, nhẹ mỉm cười và sau đó ngủ thiếp đi

To be continued